Lối mòn buổi sáng đẫm hơi sương
Phải bóng ai kia cuối con đường?
Đôi mắt biết buồn sao ươn ướt
Ve sầu rã rích giọt nhớ thương...
Một góc sân trường nắng buông lơi
Phượng hồng đua nở cứ rạng ngời
Nhớ sao ngày ấy... ta cùng với...
Đón từng cánh phượng nhẹ rơi rơi...
Ôi!.. nhớ một chiều nắng hạ ơi!
Quay bước ra đi giữa bến đời
Bỏ lại sau lưng bao kỹ niệm
Sầu tím ngập tràn mãi không vơi...
Giọt nhớ người ơi!... cứ bồi hồi
Âm thầm day dứt mãi trong tôi
Gom chút nắng vàng hong ký ức
Dịu dàng ru nhẹ thủa tinh khôi...
Nắng hạ ưu tư... chút nhạt nhòa
Thêm một chút buồn nép sau hoa
Xòe tay em đếm từng hạt nắng
Xao xuyến người ơi!.. nắng vỡ òa.